Chủ đề: Bài viết đầu tiên ! --------------------------------------------------
Chưa bao giờ mình lại cảm thấy thời gian trôi đi lạinặng nề và chậm chạp đến vậy. Một ngày bắt đầu lúc 8h sáng, công việc diễn ra mộtcách tẻ nhạt và buồn chán: dọn nhà, nấu cơm, giặt quần áo, xem phim, ngủ... Mìnhcó quá nhiều thời gian để ngẫm lại những gì mình làm được trong 20 năm qua
1.Mình có nhiều nhất: Thời gian vô ích, sai lầm và thất bại
Tất cả những người trên thế gian này đều luôn cảm thấy thiếu thời gian, họ ao ướcmột ngày có nhiều hơn 24 tiếng vì với họ mỗi phút giây qua đi là cả một sự hốitiếc, sự lãng phí, vì mỗi ngày với họ là một niềm vui, là những công việc hữuích mà họ phải làm cho chính mình và những người thân còn mình... Mình quá dưthừa thời gian, một ngày ngủ hơn có 5 tiếng, thời gian còn lại thì chỉ biếtonline làm những chuyện lặt vặt. "Nhàn cư vi bất thiện", cổ nhân nóicấm có sai, khi con người không có việc gì làm thì người ta hay nghĩ quẩn... màthói đời càng nghĩ thì lại càng bế tắc.. mình biết vậy, biết là thay vì nằmnghĩ ngợi lung tung thì hãy làm một cái gi đó có ích... Biết là một chuyện,nhưng làm thì mình lại không thể... Mình quá thiếu niềm tin, ý chí, dốt và vôcùng lười.... 20 năm qua đi, mình chưa thật sự làm được điều gì có ích, mình đã để thời giantrôi đi vô ích. Đôi khi mình tự nghĩ: "Hình như mình có mặt trên cuộc đờinày chẳng để làm gì" ... Đôi khi mình cũng tự an ủi "thời gian còndài, mình còn nhiều cơ hội cống hiến..." nhưng đó chỉ là lời biện minh. Chắcchắn sau này mình sẽ cảm thấy hối tiếc vì đã đễ mất quá nhiều thời gian, nhưnggiờ đây, mình chẳng biết phải làm gì, chỉ mong sao thời gian trôi đi thật nhanhđể mình thoát khỏi tình trạng bế tắc này. 20 năm qua là sự nối dài của nhữngsai lầm và thất bại. Sai lầm thì sẽ dẫn đến thất bại, nhưng tại sao mình lại thấtbại ngay cả khi mình đã làm đúng và nỗ lực hết sức? Ngẫm lại, hình như chưa baogiờ mình có được thành công, mình đã hơn một lần có thể chạm tới nó nhưng rồi lạiđể tuột khỏi tay. Từ nhỏ, mình học hành cũng không đến nỗi nào, không giỏi lắmnhưng cũng có tiếng trong lớp, trong làng nhưng cứ mỗi khi đến kỳ thi là mình lạithất bại. Có thể tâm lý mình không vững, cũng có thể mình quá tầm thường so với những ngườikhác. Hình như thất bại luôn chờ đợi mình ở cuối mỗi con đường. Và mình đã thậtsự thấy chán nản. Vì sao lại thế? Sao không thế này mà lại là thế kia? Vì saomình lại lựa chọn con đường này?... tất cả những câu hỏi đó luôn có sẵn trong đầuvà nó lại làm cho mình thật sự bế tắc. Nếu như được chọn lại, mình sẽ không chọncon đường IT này.
2. Mình luôn thiếu: Niềm tin, ước mơ và tri kỷ
Mình hầu như đã mất hết niềm tin vào con người. Kinh nghiệm sống của mình là quáít, nhưng những gì mình trải qua, chứng kiến đã khiến mình không thể tin tưởngbất cứ ai. Không ai có thể là người để mình dốc hết bầu tâm sự vì thực tế đến bứcvách còn có tai huống chi là người. Không ai dám đảm bảo là một ngày nào đó,người mà bạn tin tưởng sẽ không tiết lộ bí mật cảu mình choi người khác. Ngay cảniềm tin vào tương lại, về công việc nghề nghiệp và việc làm với mình cũng rấtmờ nhạt... Ước mơ ư? hình như mình chưa bao giờ có nó. Mình chưa từng ước lớn lên mình sẽlàm cô giáo, bác sĩ, nhà báo hay bất cứ nghề gì... Mình luôn nghĩ: "Cái gìlàm lâu rồi sẽ thích chứ không cần thích thì mới làm". Ai đó đã từng nói:Bạn sẽ thành công nếu bạn dám ước mơ... Phải chăng vì thế mà mình luôn thất bại?.Hiện giờ mình dùng một cái laptop để mình lướt net, mình muốn có những bộ cánhđẹp, được dự những party sang trọng, có một công việc ổn định. Nó có thể coi làước mơ được không nhỉ...? Chắc là không vì không có nó mình vẫn tồn tại và vìmình chưa thật sự dám và nỗ lực theo đuổi nó. Mình có rất nhiều bạn bè tốt,nhưng sao trong số đó chẳng ai có thể là tri kỷ của mình? không ai hiểu mìnhnghĩ gì? muốn gì? Ai cũng nghĩ mình hiểu một ai đó, mình có thể đoán biết được họ qua cử chỉ,hành vi... nhưng thật ra bạn chẳng hiểu gì cả. Ai cũng tự tin vào khả năng quansát con người của mình nhưng thật ra bạn chẳng biết gì cả. Mình khó quá chăng? haydo mình quá đa nghi... Cho đến giờ phút này, mình hoàn toàn trắng tay. Tiền bạckhông!!, công danh không? sự nghiệp không! Không hiểu tại sao mỗi khi chuyện tình yêu của mình không suôn sẻ thì sẽ là lúcmình gặp phải khó khăn trong công việc và cuộc sống. Lần nào cũng vậy, hề giậnnhau với người yêu thì y như rằng ít hôm sau sẽ có chuyện gì đó không tốt xảyra với mình.Vỉ thế, tất cả những lần mình cô đơn nhất, bế tắc nhất, buồn tẻ nhất,cần người quan tâm, chia sẻ nhất thì mình lại chỉ có một mình... Buồn.! Mình phảicố gắng thay đổi thôi. Cố gắng làm lại, để không mắc phải những sai lầm và hối tiếc
Chủ đề: Bài viết đầu tiên ! --------------------------------------------------
ối củng lại là 2 ng đụng chạm nhau -> xĩn ng ta viết bài cho giù có sao chép hay coppy của ng khác thì củng bt chứ sao.phiện đây củng sao chép của họ đấy thôi -> còn anh kelly dù sao củng cảm ơn anh đã post bài vào box của em