Chủ đề: Sưu tầm những bài thơ tình buồn. --------------------------------------------------
Anh không về
Anh không về gỡ tóc cho em Không có anh, tóc buồn, tóc rối Không có anh đường mưa thành lầy lội Em đi làm về, gió đập cửa buồn tênh.
Anh không về em chỉ dám nằm nghiêng Giọt nước thì trong và bức tường thì trắng Mỗi bữa em ăn, miếng cơm nào cũng đắng Cứ đêm đêm ký ức lại trở về.
Anh không về em chỉ có mình em Câm lặng, hoang mang và hoàn toàn vụn vỡ Nếu tình yêu giống như hơi thở Thì em tin, em đã chết lâu rồi.
Anh không về... Anh không biết anh ơi Hà Nội mùa này lá vàng rơi ngập phố Mùa thu lại trở về như chưa từng đau khổ Chỉ mình em đứng giữa ngã ba đường.
Dối lòng mình … thì có tội ko anh ?!!
Đừng trách em sao không trả lời anh ! Hai tiếng “có”, “không” sao … mênh mông quá Em hỏi gió … gió lắc đầu buồn bã Em hỏi mây … mây hờ hững trôi xa
“có” hay “không” tất cả sẽ nhạt nhòa Bao nghiệt ngã giữa hai chiều quên - nhớ Mưa chiều nay … bao nhiêu bong bóng vỡ Tím cả góc trời … nỗi nhớ không tên
Nhớ nhau nhiều nhưng vẫn mãi lặng im Bởi khoảng cách vô hình … nhưng rất thực Sợ chạm tay … vỡ tan … miền ký ức Dối lòng mình … thì có tội ko anh ?!!
NHỚ EM
Sáu tỉ người anh chỉ nhớ mình em Nhớ ban ngày không đủ, nhớ suốt đêm Lòng thổn thức, tâm tư trằn trọc mãi Xin đến với anh, em đừng ái ngại Trái tim anh đang mở cửa đón chờ Từ lúc yêu em đời đẹp như thơ Anh thèm khát hôn lên môi lên ngực Khi em ngủ, anh vẫn còn thao thức Nhớ não nùng, thương yêu quá em ơi! Anh gọi tên em vang động đất trời Không có nỗi nhớ nào hơn tình ái Em có nghe tiếng anh đang vọng lại Làm chim muông cầm thú thức nửa đêm Vũ trụ biết rằng anh đã yêu em......
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG
Đường đi về phía chân trời Bóng mây mờ mịt như trời đổ mưa Bờ lau mấy cọng lưa thưa Gió lay nghiêng ngả đong đưa giữa đồng Chân em sao bước vội vàng Quên câu từ biệt dối lòng mình thôi Tình ai đôi ngả chia phôi Người đi xa khuất cuối trời mênh mông Còn đây chiếc lá cuối cùng Một mình gội nắng giữa đồng hoang vu .